Hãy nhanh tay truy cập trực tiếp bóng đá xoilac đá để theo dõi và không bỏ lỡ bất kỳ các thông tin tin tức, sự kiện thể thao hấp dẫn nhé.
Cái chết đột ngột của anh trai khiến trái tim Emmanuel Petit tan nát. Tuy nhiên, cựu tiền vệ này đã trở lại mạnh mẽ và giành các chức vô địch cùng Monaco, Arsenal và đội tuyển Pháp.
“Sau khi đoạt cúp vô địch World Cup, trong thâm tâm tôi cảm thấy hạnh phúc. Vậy là tôi đã thực hiện lời cam kết với bản thân mình và hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ đặt ra “.Với bất kỳ vận động viên nào, đoạt danh hiệu World Cup là vinh quang, là khoảnh khắc thay đổi cuộc sống. Với Emmanuel Petit, chuyện Les Bleus chiến thắng Brazil trên sân Stade de France hồi năm 1998 cũng có một giá trị cá nhân sâu sắc.
“Ngay sau trận chung kết, tôi đã trả lời đài truyền hình Pháp. Tôi nghĩ rằng mình cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi đã đoạt giải World Cup dưới sự cổ vũ của CĐV nhà. Sau đấy tôi chia sẻ: ’ Tôi rất muốn nói chuyện với gia đình là: Con đã làm rồi, con đã làm rồi! ’ Tôi vô cùng cảm động, gần bật khóc trước ống kính máy quay phim. Mọi người bên Pháp biết câu chuyện của tôi. Ở trên tivi, điều ấy đã có ảnh hưởng lớn lao “,Petit chia sẻ với FourFourTwo.
Câu chuyện của Petit thật đau lòng. Năm 1988, tiền vệ Brazil đang ở Monaco với gia đình sau khi kí hợp đồng với Les Monegasques đã nhận được cuộc gọi điện thoại di động ở quê nhà Dieppe. Olivier – anh trai của anh – chơi tại đội bóng nghiệp dư Arques ngày hôm đó. “Một người bạn gọi điện thoại và nói rằng bố biết anh trai tôi đã qua đời trên sân. Tôi vẫn nhớ bố đã đập đầu vào tường do đau. Đó là lần duy nhất tôi chứng kiến bố qua đời “,Petit hồi tưởng.
Ngày hôm ấy, Olivier qua đời do xuất huyết não. “Ngày hôm sau, tôi đã thề rằng sẽ chơi bóng không chỉ cho anh trai, tôi sẽ tiếp tục chơi bóng cho gia đình. Từ giây phút ấy, tôi có được động lực mỗi lần chơi bóng và cố gắng gác cơn đau đớn qua một bên cho gia đình. Tôi muốn họ hạnh phúc. Vì anh trai qua đời trên sân bóng, cho nên bây giờ chơi bóng cũng trở thành một nghĩa vụ thiêng liêng với tôi. Tôi không theo đạo nhưng nghĩ việc anh trai tôi qua đời trên sân bóng chắc hẳn là có một lí do. Nếu Chúa đã đưa anh tôi đi thì có lẽ là vì Chúa muốn tôi làm được điều gì đấy trong bóng đá “,cựu danh thủ người Pháp tâm sự.
Anh tiếp lời: “Từ đấy mỗi khi bước vào sân, tôi đều thầm nguyện cầu trong lòng. Trước khi bóng đi, tôi sẽ ra ngoài khu vực 16m50, nhặt một vài sợi dây, để bóng bay theo chiều gió và nói: ’ Em biết anh đang dõi theo em. Em sẽ cố gắng phấn đấu hết mình để anh hãnh diện vì em. Em sẽ cố gắng hết sức ngày hôm nay ’”.
Những lời nói đã ghim chặt vào tâm trí của Petit và đến tận ngày hôm nay, từng lời ấy vẫn còn vương vấn xúc cảm bùi ngùi. Sau khi anh trai qua đời, Petit có sự thăng tiến nhảy vọt trong nghề nghiệp. Năm 18 tuổi, anh đã từng bắt chính thức cho đội một Monaco của Arsene Wenger và sau đấy được gọi lên đội tuyển Pháp ở tuổi 20. Dưới thời lãnh đạo của Wenger, Petit và các học trò đoạt Coupe de France và tiến tới vòng chung kết Cup Winners ’ Cup. Dù vậy, danh hiệu vô địch quốc gia cũng có cách biệt khá xa.
Marseille tưởng chừng sẽ không thể bị loại tại Pháp thời điểm bấy giờ, tuy nhiên sau đấy đội bóng thành phố cảng bị tước danh hiệu vô địch quốc gia mùa giải 1992/1993 vì scandal dàn xếp tỉ số. Thời điểm ấy, Petit có một chút bối rối. Anh chia sẻ: “Chúng tôi đã biết quá nhiều thông tin xung quanh scandal tại Marseille. Mỗi mùa giải chúng tôi luôn tranh giành danh hiệu với Marseille và Paris Saint-Germain, vì vậy rất nhiều lần chúng tôi luôn đứng á quân, ngoài Marseille. Thật tiếc khi Marseille không thể đoạt giải vô địch quốc gia. Marseille có sức hút quá mạnh với truyền thông và người hâm mộ, mặc dù chúng tôi không có chung trình độ với họ, rất khó khăn mới có thể giành chiến thắng. Chuyện đã kết thúc lâu lắm nhưng tôi mang theo cảm giác khó ăn bởi vì tôi cảm thấy trọng tài đã không thực sự nghiêm khắc với các hình thức kỷ luật “.
Danh thủ 52 tuổi nói: “Câu chuyện ấy đã đánh chết giấc mộng của cậu ấy đối với tôi lúc bấy giờ. Tôi không luyện tập tốt như xưa, tôi vô cùng giận dữ vì điều đã diễn ra, vì quyết định của toà án. Tôi đã hết động lực và sự say mê bóng đá. Trong vòng 3 mùa giải, tôi trở thành gã vô hình trên sân. Tôi chán ghét mọi người, chán ghét cả nền bóng đá”.
Khi Wenger chia tay Monaco và nhiều thay đổi trên hàng ghế huấn luyện viên có mặt, Petit cũng thất vọng khi liên tiếp bị thay đổi chỗ. Petit nghĩ rằng mọi người không phải ai cũng thiệt lòng với anh. Anh chia sẻ: “Đó không phải cách nhìn của tôi khi tôi bắt đầu chơi bóng khi còn nhỏ. Tôi đã thấy nhiều kiểu người trong thế giới bóng đá và bắt gặp những con người kiêu ngạo và giả bộ như thể làm những điều tồi tệ. Tôi kiệt sức hoàn toàn, lại còn phải tạm biệt bạn gái nữa. Thời điểm ấy, tôi chú tâm tới đời sống cá nhân nhiều hơn công việc bóng đá, thực tế là như thế “.
Cuộc sống cá nhân của Emmanuel Petit khi ấy ngày càng trở nên tồi tệ khi anh bắt đầu lâm vào trầm cảm. Danh thủ người Pháp cho biết: “Tôi không còn khao khát gì và bắt đầu giống với một zombie: Sống mỗi ngày mà không có cảm hứng, không động lực, không đam mê và cũng chả có hy vọng“.
Nhưng sự hỗn độn cuối cùng cũng trôi qua. Nửa đầu năm 1996, Petit bắt đầu tìm lại đam mê. “Một ngày tôi tỉnh lại, đang tắm rửa tôi cố gắng lau chùi chiếc gương đang bị ướt trong phòng tắm để nhìn chính mình. Khi nhìn vào đôi mắt, tôi cảm thấy choáng váng. Tôi nhìn vào nó một cách thành thật nhất và không giấu giếm điều gì cả. Tôi suy nghĩ: ’ Cái quái gì đang diễn ra thế Manu? Mày muốn điều gì trong cuộc sống? Mày đang mong chờ điều gì? Mày chả khác nào một con quỷ. Thức tỉnh rồi ’. Cảm giác như thể có ai tát vô má tôi ấy. Ngày hôm ấy mọi chuyện đã thay đổi. Tôi không biết tại sao ngày hôm ấy diễn ra như vậy, bởi vì định mệnh đã thay đổi tôi “,Petit nói.
Để lại một bình luận